Chủ Nhật, 27 tháng 4, 2014

KHI NGƯỜI TA LỚN...

*lảm nhảm* : tâm trạng lộn xộn và đã viết ra những thứ hỗn độn.... 
“Người ta bảo: Lớn rồi sẽ khác, lớn rồi sẽ phải từ bỏ nhiều thứ mình thích, phải biết chấp nhận những thứ mình không thích”.
“Người ta” là cái gì đó mông lung lắm, chả biết đích thực là ai, chả biết câu nói đó có ý nghĩa gì chỉ biết là điều đó thật nhảm nhí! Làm gì có ai từ bỏ cái mình thích, làm sao có thể chấp nhận cái mình ghét?
Hồi nhỏ nghĩ như vậy đó….
Đến tận bây giờ, trải qua cái thời ngô nghê và hiện tại đang trong giai đoạn bồng bột xốc nổi, mới nhận ra : Ừ! Người ta đúng!
Lớn rồi, suy nghĩ sẽ khác, không còn tin vào những câu chuyện cổ tích Lọ Lem và Hoàng tử bạch mã nhưng….. lại mơ mộng về 1 soái ca trong tiểu thuyết ngôn tình.
Lớn rồi, dù rất thích chơi búp bê nhưng phải từ bỏ vì cuộc sống hiện thực bận bịu với những thú vui khác, những người bạn khác hoặc đơn giản: “Lớn rồi, mấy trò trẻ con ấy ai còn chơi!”
Lớn rồi, chấp nhận thi 1 trường đại học khối A  thay vì ước mơ làm nhà văn viết lách , vì, cuộc sống đâu của riêng mình, sống vì gia đình, vì người thân nữa…
Lớn rồi, học cách tự làm mình vui khi cô đơn,  tự ru mình ngủ  bằng những ca khúc không lời, vì, cuộc sống đâu phải lúc nào cũng vui vẻ nhộn nhịp thế…


Lớn rồi, cũng phải trải qua cái gọi là tình yêu, nghe có vẻ vĩ đại lắm nhưng thực ra lại bình dị đến lạ thường. Thậm chí, khi một nửa kia không còn nữa mọi chuyện cũng chẳng mấy đổi thay, đường vẫn đông, thời tiết vẫn đủ bốn mùa…Chỉ là, học cách trở lại vạch xuất phát ban đầu…và học cách lãng quên.
Lớn rồi, phải học cách nhẫn nhịn trước những thị phi, những ganh đua trên đường đời, học cách làm cho cái đầu tỉnh táo mà không làm điều dại dột.
Lớn rồi, sẽ im lặng nhiều hơn....vì phải lo toan nhiều thứ


Lớn rồi, phải học cách vững vàng trước mọi mất mát, vì, chẳng có ai bên ta mãi được đâu….
Lớn rồi, cho dù muốn sống thật với bản thân thì vẫn phải học cách đeo mặt nạ và lạc quan…mỉm cười với cuộc sống
Lớn rồi, thay vì ngồi khóc ăn vạ tìm kiếm sự an ủi khi té ngã thì phải tự phủi bụi đứng dậy r tiếp tục đi, có chăng là tìm 1 góc nào đó r âm thầm nuốt nước mắt vào tim...
Lớn rồi, sẽ phải cân nhắc giữa những lựa chọn, tự do hay ràng buộc, ở lại hay ra đi, v..v  sai 1 li đi 1 dặm mà.. Lớn rồi phải học thêm nhiều thứ lắm..nên chả muốn lớn đâu!
NHƯNG….lớn rồi cũng đâu khác trẻ con là mấy, chỉ là…cách biểu hiện khác nhau  mà thôi…..



0 nhận xét:

Đăng nhận xét

By :
Free Blog Templates