Chủ Nhật, 27 tháng 4, 2014

Ng ta vẫn thường nói: “nắng mưa là việc của trời” ấy thế mà nhiều khi việc nắng mưa của ông trời lại khiến cho nhân gian có biết bao điều thú vị
T ko biết các bạn nghĩ thế nào nhưng tôi ghét mưa, ghét bị những giọt nước táp vào mặt khi đạp xe nhanh tới trường để kịp h học, ghét con đường bị nước mưa làm ngập ngụa, mưa thì chẳng đi đâu đc, mưa thì mọi kế hoạch tụ tập sẽ đổ bể...v..v.... T có hàng trăm lí do để biên mưa thành 1 kẻ khó ưa và đáng ghét
Vậy mà vẫn có những ng rất thích mưa, ấy là khi khi ng ta y....
....
Mưa làm mọi thứ trở nên lãng mạn. Với tôi, ngồi chỗ quen thuộc trong quán cafe, nhâm nhi tách capuchino béo béo ngậy ngậy thơm mùi sữa, đọc sách của Marc Levy , trong quán ngân nga bản kiss the rain của yiruma bên ngoài trời mưa rả rích, vậy có đc coi là lãng mạn ko nhỉ?
Chắc chắn ko rồi, vì.... lãng mạn của y khác lắm. Tôi bất giác ngó ra ngoài khung cửa kính, 1 đôi bạn học sinh đi dưới mưa, anh bạn cầm chiếc dù lớn thi thoảng bối rối liếc nhìn cô bạn tóc buộc bổng khép nép bên cạnh đang nở 1 nụ cười ngượng ngùng đáp lại, cả 2 ko nói j, chỉ thấy cậu bạn vụng về dìu cô bạn trên con đường trơn trượt. có thể đây sẽ là 1 trong những kỉ niệm khó quên của 2 ng, và đương nhiên ko thể thiếu sự góp mặt của mưa trong những kỉ niêm ấy
Lãng mạn là vậy đấy. Đơn giản chỉ là cái nắm tay,1 ánh mắt ấm áp, 1 nụ cười hiền cũng khiến con tim ai đó chợt rung lên khe khẽ.

.....
Sống là không chờ đợi, đây là câu châm ngôn của rất nhiều bạn trẻ ngày nay. Cuộc sống cứ vội vã như thế, xô bồ như thế nhưng bỗng 1 ngày, khi bạn đang hối hả từ lớp học thêm trở về, vừa mệt, vừa đói, đã vậy ông trời kon` đổ mưa trắng trời trắng đất, bạn hậm hực bực mình vì phải nép mình vào trạm bus cho khỏi ướt và chờ chuyến tiếp theo
Nhưng rồi, bạn lại thấy thú vị khi đưa tay ra nghịch những giọt nước bé xíu trên mai hiên rớt xuống tay, mát lạnh, mỉm cười vì cậu bạn đeo headfone đứng gần đó nhìn bạn 1 cách chăm chú rồi bất giác mặt đỏ lựng như bị bắt quả tang,....Chờ đợi cũng có cái thú vị của nó đấy chứ, nhất là chờ đợi trong cơn mưa

Tôi còn nhớ đã đọc 1 câu chuyện ty rất lãng mạn trên mạng- 1 tâm sự của 1 anh chàng yêu cô gái hơn tuổi mình. 2 ng y nhau dc 1 thời gian nhưng khi gia đình cô gái ko dồng ý và kịch liệt phản đối, cô gái rất thất vọng và trong 1 ngày mưa, cô gái nói chia tay....Chàng trai cứ thế đi theo cô gái về tận nhà. Đến khi cô gái đóng cửa chuẩn bị vào trong chàng trai liền nắm tay cô gái hát bài Cơn mưa tình yêu. Cô gái cứ thế khóc, 2 ng cứ thế đứng dưới màn mưa nhạt nhòa. Câu cuối cùng chàng trai nói rằng: Hãy dũng cảm lên e, a tin thỳ e cũng phải tin, a lm dc thỳ e cũng sẽ lm dc, a ko quan tâm ng đời nghĩ j a chỉ biết rằng a ko thể sống thiếu e hãy lm vk a nhé” sau đó chàng trai từ từ quỳ xuống trao nhẫn cho cô gái.... Với nỗ lực của cả 2 ng cuối cùng gia đình 2 bên cũng đã đồng ý và 1 đám cưới hạnh phúc đã diễn ra
...

Mưa khiến ai đó thấy dc niềm vui nhỏ bé
Mưa khiến ai đó cảm thấy nhớ nhung
Mưa khiến ai đó mỉm cười
Mưa khiến ai đó yêu thêm những ngày nắng ngập tràn
Mưa cũng là chứng nhân cho những giọt nước mắt chia li
.....
Như bài hát " Why does it rai" của Darin có câu “ h t chỉ khóc mà thôi. Lm ơn hãy cho t biết vì sao trời lại mưa?
Ng ta hay nghĩ rằng, mưa và nc mắt giống nhau vì nó buồn và dễ khiến cho ng ta thay đổi cảm xúc.

Thêm một lời dại dột Tức thì em bỏ đi
Nhưng thêm một chút lầm lì
Thế nào em cũng khóc
Thêm một người thứ ba
Chuyện tình đâm dang dở
Cứ thêm một lời hứa
Lại một lần khả nghi
Chỉ 1 chút giận hờn, chỉ 1 cơn mưa, tất cả sẽ chỉ còn là nước mắt hòa trong màn mưa mịt mùng.
Có đứng dưới mưa, ng ta mới cảm thấy dc cái lạnh thấu xương của sự hụt hẫng tột cùng đau khổ khi 1 nửa của mình, vừa mới đây thôi, còn đứng trc mặt mà h chỉ còn tiếng mưa cùng bản giao hưởng buồn mà nó tạo ra, để rồi mưa dày vò bạn bằng những nỗi nhớ....Bạn mới nhận ra mình đã mất đi 1 điều j đó quá quan trọng nhưng tất cả đã muộn....
Tôi rất tâm đắc câu nói : Yêu thương đôi khi là buông tay ra để bàn tay ấy nắm lấy 1 bàn tay khác phù hợp hơn.
Buông tay...2 từ nghe nhẹ nhàng thế nhưng lại là dấu chấm hết của 1 màu hồng, của những kí ức đã từng tồn tại. Có ng sẽ nói điều ấy thật vô vị nhưng có lúc đấy lại là 1 lời khuyên đúng đắn....... giống như ko thể pha capuchino trên 1 chiếc li dùng để uống champange hay vang , hương vị của nó sẽ ko trọn vẹn. KHi ấy bạn sẽ làm j? Y là phải dũng cảm chấp nhận, chấp nhận buông tay khi ko thể níu kéo, b sẽ ko hối hận nếu bạn đã yêu hết mình.
Đừng buồn nhé, chỉ là bạn chưa tìm dc chiếc tách phù hợp mà thôi....

...
Ty là thiên đường chất chứa mọi cung bậc cảm xúc: đau khổ có, hạnh phúc có, nụ cười có, nước mắt có....nhưng nếu bạn ko biết dung hòa những yếu tố trên thỳ thiên đường của bạn sẽ biến thành vỏ ốc: trống rỗng và lẻ loi
Vậy đấy, tôi ko thjc mưa nhưng tôi ko thể cấm ông trời ko đổ mưa xuống đc vì có rất nhiều ng cần mưa: cần mưa để xóa đi nỗi nhớ, cần mưa để gợi lại những yêu thương, cần mưa để gắn kết 1 nửa đang rạn nứt. Tôi ko thể ích kỉ dc đúng ko^^
Tôi chợt nhớ ra cậu bạn thích thầm tôi sáng nay chở tôi về, trời cũng mưa. Biết đâu 1 ngày nào đó t lại yêu mưa thì sao nhỉ :)





Subscribe to:
Đăng Nhận xét (Atom)

0 nhận xét:
Đăng nhận xét